Home › truyện ngôn tình cưỡng bức hành hạ
Truyện ngôn tình cưỡng bức hành hạ
Tiêu Lăng Phong kéo Diệu Tinh vào một căn phòng, tăng mạnh cô xuống giường.
Bạn đang xem: Truyện ngôn tình cưỡng bức hành hạ
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn white bệch của Diệu Tinh, anh ta nở niềm vui sảng khoái.“Bây giờ mà lại sợ thì vẫn còn đó hơi sớm. Trình Diệu Tinh, tôi ước ao cô biết dòng gì bắt đầu thật sự đáng sợ!” Anh cắn răng nghiến lợi nói, ví như như chưa hẳn mắt thấy tai nghe, thì dù cầm nào anh cũng trở nên không tin cô bé bỏng trước đôi mắt mình sẽ tạo nên sự loại chuyện khiếp sợ như vậy.“Anh đừng tất cả tới đây, Tiêu Lăng Phong, anh ko được đụng vào tôi!” Diệu Tinh phệ tiếng gào thét. Cô cố kỉnh sức giãy giụa, áo đã bị xé rách, bại lộ vùng ngực white như tuyết được bảo phủ trong chiếc áo trong đen viền ren. Tiêu Lăng Phong nhìn chăm chắm vào Diệu Tinh, bật cười thành tiếng. Diệu Tinh không xong lắc đầu. “Tiêu Lăng Phong xin anh đừng đụng vào tôi, trường hợp như anh thiệt sự hận tôi, thì giết chết tôi đi!”“Tôi đã nói ý muốn cô phát huy hết tài năng của cô, Trình Diệu Tinh, có lẽ đến một ngày nào đó, tôi vẫn giết cô, nhưng… không phải hôm nay!” Anh hờ hững nói, cần sử dụng sức xé rách rưới quần Diệu Tinh.Roẹt. Quần Diệu Tinh bị rách một lổ lớn, domain authority thịt sáng bóng loáng bị lộ ra ngoài trời lạnh, cô lạnh cho run rẩy…“Không!” Diệu Tinh gào khóc, lại bắt buộc nào tránh thoát, áo quần đều bị xé rách. “Tiêu Lăng Phong, anh là tên gọi súc sinh, anh sẽ không còn được bị tiêu diệt tốt.” Tiêu Lăng Phong nhìn tầm dáng gào thét của Diệu Tinh, thú vui của anh thật tàn nhẫn. Cởi caravat của bản thân mình ra, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn trói chặt cổ tay Diệu Tinh vào đầu giường. Diệu Tinh nỗ lực giãy giụa, bởi dùng sức vô số mà form giường cũng tương đối rung rinh, cổ tay mịn màng, bị caravat cột chặt tạo nên trầy xước, lộ ra da giết mổ đỏ ửng.“Trình Diệu Tinh, cô nhớ mang lại kỹ ngày hôm nay, bắt buộc nhớ có tác dụng hại Nhã Đình, sẽ sở hữu hậu quả gì.” Anh hung tàn nói xong, sử dụng sức xé quần lót Diệu Tinh. “Tôi sẽ nói rồi, thương tổn Nhã Đình, tôi sẽ tạo cho cô nên trả giá vội vàng mười lần.”“Đừng…” Diệu Tinh tuyệt vọng gào khóc, giây tiếp theo, Tiêu Lăng Phong đã tiến vào trong khung hình Diệu Tinh. Trong nháy mắt, cơn khổ cực tê dở hơi quấn lấy toàn thân… “A!!!” giờ kêu vô vọng thảm thiết vang lên trong không gian tĩnh lặng. Khuôn mặt nhỏ tuổi nhắn của Diệu Tinh vì khổ sở mà white bệch, trên trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh, thậm chí… Ngón tay của cô ấy cũng run rẩy… hết thật rồi, nước mắt vô vọng của cô trào thoát ra khỏi khóe mắt. Tiêu Lăng Phong chống tay xuống giường. Đáng chết, anh lại cấp thiết nhúc nhích được… Bị cảm giác ấm áp siết chặt vây lấy, có tác dụng cho toàn bộ các tế bào trong khung người anh hồ hết đang kêu gào ๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n, “Ừm!!!” Anh nhịn ko được, rên một tiếng. Cảm hứng rất xuất xắc vời, vượt qua phần nhiều tưởng tượng của anh. Anh nhìn hai con mắt đẫm nước đôi mắt của Diệu Tinh, trong lòng lại đau xót.“Cô có bản lãnh tạo nên nhiều bầy ông chết mê chết mệt như vậy, cũng là do thân thể đê tiện này của cô ấy quá chặt khít sao!” Anh cười cợt lạnh, chũm lấy hông Diệu Tinh, đẩy mạnh, trọn vẹn tiến vào…“Á!!!!” trọn vẹn không có biện pháp để chịu đựng đựng chuyện này, Diệu Tinh sát như bất tỉnh nhân sự đi. Giờ đồng hồ kêu khổ sở của cô bởi vì không còn sức lực lao động mà run rẩy… Tiêu Lăng Phong cũng sửng sốt, không phải bởi vì Diệu Tinh đau đến cả gương mặt nhỏ dại nhắn nhăn nhúm lại, mà là vì… Tầng ngăn trở đó, nhìn chất lỏng nhàn rỗi chảy ra ngoài, rơi lên khăn trải giường, tựa như các đóa hoa mai đỏ rực. Anh ngây người, chuyện này… Đây là, thiết yếu nào, Tiêu Lăng Phong tủ định ý suy nghĩ này, thiếu nữ đê luôn tiện như thế, sao lại hoàn toàn có thể là xử nữ…“Cô lại có tín hiệu của xử thanh nữ đấy!” Tay Tiêu Lăng Phong bóp rước cằm Diệu Tinh, thờ ơ giễu cợt. “Hạ Cẩm Trình đã vày cô mà bất chấp mọi thứ, cho nên vì thế cô cũng ngụy chế tác máu trinh để lừa anh ta sao?” Anh hỏi xong, lại như ý muốn trừng phạt, đẩy mạnh vài lần, người phụ nữ dối trá, độc ác này.Diệu Tinh khó khăn hít thở. Giờ đồng hồ kêu đau buồn bật thoát khỏi môi. “Buông tôi ra…”“Tại sao lại yêu cầu bày ra bộ dạng này, Trình Diệu Tinh, rõ ràng phiên bản tính cô đê tiện, cũng không đề xuất giả bộ nữa, bởi thế chỉ càng tạo cho tôi cảm thấy ảm đạm nôn hơn nhưng mà thôi. Anh nói xong, cần sử dụng sức di chuyển. Chỉ với mỗi một động tác hầu như tốn tương đối nhiều sức. “Người phụ nữ đáng bị tiêu diệt này, cô thả lỏng một ít cho tôi!” Tiêu Lăng Phong cuồng nộ quát lên.Diệu Tinh đau mang đến run rẩy. Trong cả hơi thở cũng trở thành mong manh. Chưa từng trải qua phần lớn chuyện này, làm thế nào cô hoàn toàn có thể chịu được phần đông đối xử không tính người này.“Tiêu Lăng Phong, đau, đau quá!” Cô yếu hèn ớt ước xin. “Buông tôi ra, ước xin anh…”“Cầu xin anh?” Tiêu Lăng Phong cúi xuống, nhíu mày. “Đây là lần trước tiên cô cầu xin tôi bởi chính bạn dạng thân cô, ha ha…” Tiêu Lăng Phong cười cợt to. “Nhưng, Trình Diệu Tinh, tôi tuyệt vời và hoàn hảo nhất không bao gồm ý mong mỏi dừng lại!” Tiêu Lăng Phong nói xong, dịch rời càng cấp tốc hơn, anh có thể cảm thấy nỗi đau khổ của Diệu Tinh, chính vì anh cũng đang khôn cùng đau. Vậy nhưng, xúc cảm này lại vô cùng giỏi đẹp, anh không muốn dừng lại. Anh vẫn luôn nghĩ mình không phải là fan coi trọng chuyện trinh tiết, nhưng lại khi nhìn thấy những giọt ngày tiết đỏ bên trên khăn trải nệm anh lại cảm xúc vui mừng. Hơn nữa, cho tới hiện giờ anh bắt đầu phát hiện, thì ra, đêm thứ nhất của anh với Đường Nhã Đình, không tồn tại dấu vết red color này, anh thấy mất mác. Mặc dù anh tin cẩn đó là lần đầu tiên của Đường Nhã Đình, nhưng không tồn tại lạc hồng, anh vẫn cảm xúc thiếu một chiếc gì đó…Diệu Tinh cắm chặt môi, nước mắt thấm ướt tóc mai, rơi trên khăn trải giường.Xem thêm: Trình Xem Ảnh Tốt Nhất Hiện Nay, 10 Trình Xem Ảnh Tốt Nhất Cho Windows 10 Năm 2022
Tí tách! phạt ra music nặng nề, tuyệt vọng…Tiêu Lăng Phong chú ý Diệu Tinh, khó chịu ở trong tâm địa đã biến chuyển mất, giờ đồng hồ phút này, anh không thể thường xuyên phủ cảm nhận nữa, anh vẫn luôn luôn có ước mơ với Diệu Tinh. Nhìn cô bé yếu đuối bên dưới thân mình, anh chỉ ước ao hung hăng chiếm phần giữ cô. Để đến cô chỉ ở trong về mình.Cánh môi Diệu Tinh đã trở nên cắn cho chảy máu, anh cúi người, hôn khỏe mạnh lên môi cô, bỏ mặc mọi thứ, điên loạn xé rách nát môi cô. Trình Diệu Tinh, vì sao cô ao ước làm như vậy. Tại sao! nghĩ về tới dáng vóc của Đường Nhã Đình, lửa giận của Tiêu Lăng Phong lại bùng lên một lượt nữa. Động tác càng cuồng dã hơn. Đau lòng vị Đường Nhã Đình cùng những cảm xúc rối ren cùng với Diệu Tinh xen kẹt vào nhau, làm cho những dục vọng nguyên thủy nhất, cuồng dã nhất.“Mộ Thần, cứu vớt em…” "di"endanl,eq;uyd.onTiêu Lăng Phong đang ra sức vận động, lại nghe thấy tiếng nói của Diệu Tinh, anh nuốm chặt cằm Diệu Tinh. “Tiện nhân, cô mở mắt ra mang đến tôi, nhìn coi là ai đang muốn cô!” Tiêu Lăng Phong gặm răng. Lúc bình thường, cô ấy vẫn luôn luôn nhung nhớ mộ Thần đã đành. Nhưng vào tầm khoảng này, cô lại gọi tên người lũ ông kia.Diệu Tinh gặm chặt môi, cô quan sát Tiêu Lăng Phong. Không còn sức lực, hất mặt sang một bên. Chiêu mộ Thần, lần này Diệu Diệu bẩn thỉu bẩn thiệt rồi, dơ thật rồi…Nhìn cỗ dạng cam chịu đựng số phận của Diệu Tinh, nháy đôi mắt cơn khó tính ở trong thâm tâm đã xịt trào, anh cần sử dụng sức lật cơ thể Diệu Tinh lại, bởi vậy caravat xoắn thêm 1 vòng, càng siết chặt hơn.“A!” Cổ tay đau buốt thêm vào đó một lần xâm nhập đau đớn, Diệu Tinh run rẩy từng cơn.“Trình Diệu Tinh, chưa hẳn cô ao ước kêu ư, bây giờ tôi sẽ cho cô kêu thoải mái!” Tiêu Lăng Phong gấp gáp nạm chặt hông Diệu Tinh, đâm vào hết lần này cho lần khác, bên cạnh đó chỉ tiếc ko thể dùng hết các sức lực.Diệu Tinh đau đến sắp ngất, cắm chặt khăn trải giường, cô cố gắng kiềm nén âm nhạc của mình.“Kêu đi. Không phải cô thích hợp kêu lắm sao. Kêu thành tiếng đi!” Tiêu Lăng Phong khó tính hầm hừ. “A!” Anh điên cuồng rống lên, hầu như tức giận hóa thành sức mạnh. Từ đầu tới cuối, đây số đông là chà đạp không nhân tính, cuối cùng thì Diệu Tinh đã và đang hôn mê bất tỉnh.“Trình Diệu Tinh, cô cho rằng như vậy thì tôi sẽ bỏ qua mất cho cô sao? chẳng thể nào, tuyệt đối hoàn hảo không thể nào…” Tiêu Lăng Phong hét lên.Ngoài cửa sổ, trời càng ngày càng tối, tuy vậy sự quấy rầy và hành hạ này vẫn chưa từng dừng lại, Diệu Tinh trù trừ đã mê man mấy lần, thức giấc lại mấy lần, nhưng các lần tỉnh lại, trong tim cô đều có cảm hứng kỳ lạ quẩn quanh, thật sự siêu thoải mái… Thậm chí, cô còn mong mỏi nhiều hơn, mơ mơ màng màng, Diệu Tinh bị ý nghĩ của chính bản thân mình dọa sợ. Trình Diệu Tinh, sao cô hoàn toàn có thể không biết liêm sĩ như thế. Bên phía trong thân thể như bị một ngọn lửa thiêu đốt, tất cả một cảm giác xâm chỉ chiếm ý thức cô, xúc cảm rất kỳ lạ, rét quá…“Buông tôi ra!” Diệu Tinh không ngừng lắc đầu. Giờ phút này, âm nhạc cự tuyệt của cô ấy nghe cực kì giống tiếng dìm nga quyến rũ. “Thả cô ra… Hừ!” Tiêu Lăng Phong cười cợt nhạo. “Nhưng cảm xúc của tôi nói rằng, cô hoàn hảo nhất không ý muốn tôi buông ra.” Tiêu Lăng Phong quan sát sắc khía cạnh ửng đỏ của Diệu Tinh, trong mắt càng thêm chán ghét. “Cô tất cả biết vẻ mặt thưởng thức của cô dâm đãng tới cả nào không…”Tiêu Lăng Phong nói rõ từng chữ từng chữ, từng một chữ đều giống như lưỡi dao dung nhan bén đâm thiệt sâu vào trái tim Diệu Tinh. Cô cũng đáng ghét bộ dạng này của mình, nhưng… Cô lại không tồn tại cách như thế nào khống chế để ý đến của mình.Diệu Tinh đau đến run rẩy, nhưng mà, bên cạnh cảm giác cực khổ đang cuốn tới, còn tồn tại khoái cảm sẽ cuộn trào, cảm xúc thân thể mình trở buộc phải thật xa lạ, không thể chịu nghe theo khống chế của bản thân nữa, khung người rất nóng, nóng mang đến mức có thể thiêu cháy vớ cả, thậm chí bắt đầu… vô ý thức đáp lại Tiêu Lăng Phong.“Anh buông tôi ra…” Diệu Tinh lớn tiếng kêu lên. Trình Diệu Tinh. Cầm này là sao, anh ta đang cưỡng dâm cô. Cơ mà cô lại đê tiện tới mức có cảm giác sao… Cô ảo não gặm môi. “Buông tôi ra…”“Cho cần tôi đã nói rồi, Trình Diệu Tinh, cô chính là một kẻ đê tiện bẩm sinh, ví dụ ngoài miệng thì tự chối, nhưng lại thân thể thì đáp lại tôi, cô sẽ muốn thử thách tôi sao?” Anh khom tín đồ nhìn Diệu Tinh. Từ trên đầu đến cuối, áo anh chỉ mở rộng một nửa, cơ mà hiện tại, vào thân thể anh lại có cảm hứng lạ lẫm đang sôi trào. Không bí quyết nào chế ước được, anh chỉ ao ước người sẽ nằm bên dưới thân mình, chỉ mong hung hăng chiếm đoạt cô… “Tiện nhân…” Tiêu Lăng Phong rống giận, cần sử dụng sức xé rách quần áo của mình. Anh cũng cảm xúc hành động của bản thân thật kỳ quái, ví dụ muốn trừng phân phát cô, tuy thế tại sao, lúc này đây, bản thân lại tham luyến cảm xúc đó, chưa hẳn anh chưa từng chạm vào thiếu nữ khác, nhưng… từ trước mang lại nay, trước đó chưa từng có ai làm anh có xúc cảm như vậy. Nhìn người thanh nữ không còn sức lực, khá thở cạnh tranh nhọc, nơi nào đó trong trái tim anh trở buộc phải mềm nhũn, đưa tay túa gỡ caravat sống cổ tay cô. Thiếu tính trói buộc, tay Diệu Tinh rũ xuống. Hình như… Năm đó, tay của chiêu tập Thần cũng trượt xuống như vậyAnh thương tiếc hôn lên môi Diệu Tinh, hôn lên nước đôi mắt cô, còn có… lốt thương bên trên mí đôi mắt của cô.“Tiêu Lăng Phong, anh sẽ chạm chán báo ứng, tôi sẽ trả lại hết gần như gì mà anh vẫn ban đến tôi, tôi muốn anh vẫn phải hối hận vì tất cả những gì anh đã làm cho với tôi!” Diệu Tinh khó chịu gào thét, trong mắt là sự việc thù hận xỉu trời nhưng mà Tiêu Lăng Phong chưa khi nào nhìn thấy.“Được, vậy thì ngóng xem, cô có chức năng này tuyệt không.” Tiêu Lăng Phong cười lạnh. “Thật sự hy vọng cô rất có thể giết tôi, chỉ là… ví như như ngơi nghỉ trên giường, thì tôi sẽ càng mê say hơn!” Tiêu Lăng Phong nở nụ cười tàn nhẫn, dục vọng bắt đầu vừa lắng xuống một chút lại trổi dậy. Anh cảm giác phản ứng của bản thân có chút kỳ lạ, ví dụ đã mấy tiếng rồi, tại sao mình vẫn không có thấy gì mệt mỏi… nghĩ tới đây, anh đã không thể kiềm chế mình nữa, dằn xuống hầu như tức giận cùng nghi ngờ, không ân cần Diệu Tinh đã nằm bên dưới đã bị mình giày vò đến bất tỉnh nhân sự xỉu. Chỉ biết mình còn muốn nhiều hơn nữa…